Mẹ chồng, nàng dâu
Dâu vô nhà, mụ gia ra ngõ.
*
Dâu dâu rể rể cũng kể là con.
*
Dâu dữ mất họ, chó dữ mất láng giềng.
*
Dâu hiền hơn con gái, rể hiền hơn con trai.
*
có phúc lấy được dâu hiền
Vô duyên lấy phải dâu dại.
*
Mẹ anh nghiệt lắm anh ơi!
Biết rằng có được ở đời với nhau?
Hay là vào trước ra sau
Cho cực lòng thiếp, cho đau lòng chàng.
*
Chẳng tham nhà ngói ba tòa
Tham vì một nỗi mẹ cha hiền lành.
*
Kiếm nơi cha thảo mẹ hiền
Gửi thân khuya sớm, bạc tiền không tham.
*
Con gái là con người ta
Con dâu mới thật mẹ cha mua về.
*
con thơ tay ẵm, tay bồng
Tay dắt mẹ chồng đầu bạc như bông.
*
của rẻ thật là của ôi
Lấy phải dâu dại khốn tôi trăm đường.
*
Trời mưa ướt lá đài bi
Con mẹ, mẹ xót, xót gì con dâu!
*
Chồng dữ thì em mới rầu
Mẹ chồng mà dữ, giết trâu ăn mừng.
*
Chồng dữ thì em mới lo
Mẹ chồng mà dữ, mổ nbò ăn khao.
*
Ðôi ta như cái đòng đòng
Ðẹp duyên, nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.
*
chàng đành, phụ mẫu không đành
Lấy cây che khuất ngọn ngành, trời ơi!
*
Bắt chấy cho mẹ chồng
Trông thấy bồ nông dưới biển.
*
Chê mẹ chồng trước đánh đau
Gặp mẹ chồng sau mau đánh.
*
Ðói thì ăn khế ăn sung
Trông thấy mẹ chồng thì nuốt chẳng trôi.
*
Thương chồng phải khóc mụ gia
Gẫm tôi với mụ có bà con chi!
*
Thật thà cũng thể lái trâu
Yêu nhau cũng thể nàng dâu mẹ chồng.
*
Mẹ chồng dữ, mẹ chồng chết
Nàng dâu có nết, nàng dâu chừa.
*
bố chồng là lông con phượng
Mẹ chồng là tượng mới tô
Nàng dâu mới về, là bồ chịu chửi.
*
Bố chồng là lông lợn hạch
Mẹ chồng là đách lợn lang
Nàng dâu mới về là bà hoàng thái tử.
*
bố vợ là vớ cọc chèo
Mẹ vợ là bèo trôi sông
Chàng rể là ông thần vì.
*
Thân em mười sáu tuổi đầu
Cha mẹ ép gả làm dâu nhà người
nói ra sợ chị em cười
Năm ba chuyện thảm, chín mười chuyện cay.
tôi về đã mấy năm nay
Buồn riêng thì có, vui rày thì không
Ngày thời vất vả ngoài đồng
Tối về thời lại nằm không một mình.
có đêm thức suốt năm canh
Rau hen, cháo chó, loanh quanh đủ trò...
*
Từ khi em về làm dâu
Thì anh dặn bảo trước sau mọi lời:
Mẹ già dữ lắm, em ơi!
Nhịn ăn nhịn mặc, nhịn lời mẹ cha.
Nhịn cho nên cửa nên nhà
Nên kèo, nên cột, nên xà tầm vông
Nhịn cho nên vợ, nên chồng
Thì em coi sóc lấy trong cửa nhà.
Ði chợ thì chớ ăn quà
Về chợ thì chớ rề rà ở trưa.
Dù ai bảo đợi bảo chờ
Thì em nói dối con thơ con về.
*
Nghe đồn cha mẹ anh hiền
Cắn cơm không bể, cắn tiền bể hai.
*
Ðường đi những lách cùng lau
Cha mẹ tham giàu ép uổng duyên con
Duyên sao cắc cớ, hới duyên!
Cầm gương, gương tối, cầm vàng, vàng phai.
*
vợ chồng đầu gối má kề
Lòng nào mà bỏ mà về sao đang
hồ về chân lại đá ngang
Về sao cho dứt cho đang mà về!
*
Trách cha trách mẹ nhà nàng
Cầm cân chẳng biết là vàng hay thua
Thực vàng chẳng phải thau đâu
Ðừng đem thử lửa mà đau lòng vàng.
*
cô kia đội nón đi đâu?
tôi là phận gái làm dâu mới về
Mẹ chồng ác nghiệt đã ghê
tôi ở chẳng được, tôi về nhà tôi.
Thông tin trên mạng Netcodo
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng Netcodo
Ðiện thoại: (54)847247 - Email Intranet: quantri@netcodo.vnn.vn
Email Internet: netcodo@hue.vnn.vn